Nhìn mây, mây lững thững trôi
Nhìn sông, sông cũng chia đôi hai đầu
Nhìn ta, ta hạnh phúc đâu
Nhìn ta, ta hạnh phúc đâu
Nhìn đời, đời lại nhuốm màu thời gian
Thời gian màu đỏ? xanh? vàng?
Màu nắng? gió? hay màu tàn của hoa?
Nhìn người, người chẳng nhận ra
Nhìn qua, nhìn lại, xót xa thân mình
Tại sao ta lại lặng thinh
Tại duyên phận, hay tại tình phôi pha
Tại sao ta lại lặng thinh
Tại duyên phận, hay tại tình phôi pha
Tưởng rằng cây trái đơm hoa
Ai hay lá rụng, cây già héo khô
Nhìn trong đôi mắt mơ hồ
Tưởng đời tươi đẹp, ai ngờ long đong
Thì thôi lòng dặn với lòng
Nhìn chi để phải đôi dòng lệ hoen